người bà già rồi

Monday, April 17, 2017

Tuesday was my 11th month mark. 
 
Wednesday was my 20th birthday.
A Birthday cake from the Elders 


A loaf of bread with a KitKat as the candle; from the sisters

Basically, in terms of real age and missionary age, I am old.

In good news, we (sort of) have an investigator now! The elders met with this girl named Anh 2 times, but then she ended up moving back to her hometown in the middle part of Vietnam. She'll be there for a few months but will return to Saigon. They felt like it would be better for Chi Phuong and I to teach her, so we inherited an investigator! 

With the rest of our time, we have just been contacting, contacting, contacting, and then visiting with less-actives and members. We have built up our pool of potential investigators, so HOPEFULLY it's just a matter of time before they feel comfortable enough to learn about the gospel.

This Sunday was.. EASTER SUNDAY. My first Easter in Vietnam, and man, was it different. Turns out instead of doing and easter egg hunt with plastic eggs filled with candy, Vietnamese people prefer to hunt for hard-boiled quail eggs. Healthier and smells better, too (jokes). In relief society, we had a birthday celebration for everyone with a birthday in April, but unfortunately the cake they bought was coffee flavored so no one could eat it. Instead everyone ate what looked like hard-boiled eggs but was actually vietnamese jelly with pumpkin inside. Probably not my favorite thing that I've eaten here, but it was worth the experience. But the most important thing about Easter, is that we were able to celebrate the Savior. Jesus Christ atoned and died for our sins, and then overcame physical death, making it possible for all of us to do the same. This life isn't the end - I know we will be able to be reunited with our loved ones that have already passed away. And if those two simple sentences aren't comforting enough, the church came out with a video for Easter that is absolutely wonderful. I'm attaching the version from Youtube that a member translated, so that those of you that speak Vietnamese (or want to see Vietnamese) can enjoy it as well:

Thì con sẽ nói bằng tiếng Việt. Ngày thứ ba là mười một tháng cho con với tư cách là người truyền giáo. Qua thời gian này, con đã học rất nhiều về phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô và về bản thân con. Thật ra, cuộc sống của một người truyền giáo không dễ. Mọi ngày con gặp một thử thách nào đó, và đôi khi con cảm thấy như con không thể nào tiếp tục nữa. Nhưng, mọi ngày là một ngày mới. Mọi ngày là một cơ hội nữa để tiếp tục cố gắng, bất luận hoàn cảnh của con đi nữa. Hiện tại, những thử thách của con là khó nhất. Nhưng mọi ngày, con nhận được sức mạnh từ Thượng Đế để thức dạy và kiên trì. Con biết rằng Thượng Đế và Chúa Giê Su Ky Tô hằng sống. Con biết rằng họ biết chúng ta là ai, họ biết những yếu kém của mình. Con biết rằng công việc truyền giáo sẽ không bao giờ dễ bởi vì cuộc sống của Chúa Giê Su Ky Tô không bao giờ dễ. Con yêu thương mọi người ở Việt Nam. Con yêu thương phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô và niềm vui phúc âm mang đến cuộc sống của mọi người chúng ta. Con yêu thương Chúa Giê Su Ky Tô, Đấng Cứu Rỗi của con.

The quote from this week would be, once again, from my dear companion Chi Phuong: "I just can't tone." Sometimes the tones in Vietnamese just get to one's brain. I feel you, Chi Phuong.

Hailey's favorite smoothie lady 


This is Chi Phuong!!

No comments:

Post a Comment

Heaven is Pho Real.
Blog design by Labinastudio.